Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Sid bắt đầu leo lên các cây trong khu vực đã chọn. Tay chàng rớm máu và dính đầy đất.
Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. Thời gian trôi qua thật chậm.
Khi nhận thấy thần Gió đã dần lặng im tiếng hú, chàng vội lên tiếng bày tỏ lòng biết ơn chân thành của mình: Sao mà hai người lại gặp được nhau sau ngần ấy năm biệt tích nhỉ? Thật là một sự tình cờ ngẫu nhiên. Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau.
Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc. Nott chợt nhớ ra rằng mình chưa nói chuyện với Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây. Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng.
Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. Từ trên đỉnh núi Nott sẽ nhìn được bao quát toàn bộ khu rừng Mê Hoặc và có thể anh sẽ thấy được Sid đang ở đâu đó. Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được.
Cuốn sách đã mang đến cho độc giả một cái nhìn thú vị và sâu sắc về thay đổi những điều kiện cần thiết để tạo ra và duy trì sự may mắn trong cuộc đời chúng ta. Hễ có dịp là tôi lại hỏi bất cứ người nào đang dùng giỏ xách da về những điểm mà họ thích cũng như không thích khi dùng nó. Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm.
Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn. " Nếu cậu muốn thì tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện đó. Ai nói với ngươi điều đó chắc chắn là lầm rồi, hay cũng có thể là hắn ta đang lừa gạt ngươi.
- Từ ngày thần Gnome nói với tôi là cây bốn lá không mọc được ở đây, tôi đã dành hết thời gian để tạo ra nơi này. Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi. Đột nhiên một giọng nói vang lên phía sau khiến Nott giật mình đứng bật dậy.
- Vậy thì thưa thần, nếu tôi cải tạo lại đất ở đây, nếu tôi thay đổi nó thì cây bốn lá có thể mọc lên phải không ạ? Tôi chẳng có ý gì cả. Và cuộc gặp gỡ này đã không đúng với tinh thần cây chuyện.
Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ. Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ: